Artwork

コンテンツは Tada Le によって提供されます。エピソード、グラフィック、ポッドキャストの説明を含むすべてのポッドキャスト コンテンツは、Tada Le またはそのポッドキャスト プラットフォーム パートナーによって直接アップロードされ、提供されます。誰かがあなたの著作物をあなたの許可なく使用していると思われる場合は、ここで概説されているプロセスに従うことができますhttps://ja.player.fm/legal
Player FM -ポッドキャストアプリ
Player FMアプリでオフラインにしPlayer FMう!

Hương Phở, Vị Hà Nội

19:48
 
シェア
 

Manage episode 458967151 series 3609080
コンテンツは Tada Le によって提供されます。エピソード、グラフィック、ポッドキャストの説明を含むすべてのポッドキャスト コンテンツは、Tada Le またはそのポッドキャスト プラットフォーム パートナーによって直接アップロードされ、提供されます。誰かがあなたの著作物をあなたの許可なく使用していると思われる場合は、ここで概説されているプロセスに従うことができますhttps://ja.player.fm/legal

Dù có đi bốn phương trời, lòng... chỉ cồn cào thèm phở. Câu hát “Nhớ về Hà Nội” của nhạc sĩ Hoàng Hiệp đã quá quen thuộc, nhưng với người Hà Nội, nó vẫn luôn chạm đến một nơi sâu thẳm trong tâm hồn. Phở với chúng ta không chỉ là một món ăn. Phở, đúng hơn, là con đường dẫn thẳng vào ký ức, vào hồn cốt của một thành phố thanh tao nhưng lại đầy sự gần gũi, thân thuộc. Cứ mỗi lần về Hà Nội, có lẽ điều đầu tiên mà những người xa quê thèm muốn chính là một bát phở, chẳng cần phải cầu kỳ, chỉ cần đủ đầy hương vị là đã đủ.

Nhưng phở, với người Hà Nội, còn đặc biệt ở một điểm: nó là món ăn có thể ăn bất cứ lúc nào, từ sáng sớm đến đêm khuya, từ mùa hè oi ả cho đến mùa đông lạnh giá. Phở không chỉ là thứ để ăn cho đỡ đói, mà là một phần của cuộc sống, của thói quen. Ai đó từng nói rằng, phở giống như một nghi thức tôn giáo vậy, mỗi lần đi xa về, chưa gì đã phải lao ngay đến quán quen để thưởng thức một bát phở cho "đã đời". Bởi phở không chỉ là món ăn, mà là cuộc sống, là ký ức, là tất cả những gì mà Hà Nội đã mang lại cho người ta.

Và có lẽ, nếu bạn không phải người Hà Nội, bạn sẽ không hiểu được cái sự kỳ lạ của phở. Phở là món ăn mà không phân biệt giàu nghèo, không phân biệt tuổi tác, là thứ mà ai cũng có thể thưởng thức, miễn là yêu mến hương vị đậm đà ấy. Món phở ngon không cần phải cầu kỳ, nhưng lại có thể làm người ta nhớ mãi, dường như hương vị đó không chỉ đọng lại nơi đầu lưỡi mà còn lưu lại trong trái tim, trong tâm trí của những ai đã từng thưởng thức. Phở như một thứ tài sản tinh thần của người Hà Nội, một dấu ấn riêng biệt mà không nơi nào có được.

Nói về phở, chắc hẳn không thể không nhắc đến bức tượng "người đàn ông gánh phở" tại phố Tống Duy Tân. Bức tượng đồng này không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một biểu tượng sống động của những giá trị tinh thần gắn liền với phở, gắn liền với Hà Nội. Tượng người đàn ông gánh phở không chỉ ghi lại một khoảnh khắc lịch sử của nghề bán phở, mà còn tái hiện một phần của văn hóa thủ đô: phở là món ăn của sự giao thoa, là món ăn mà người Hà Nội tự hào, là món ăn mà du khách muốn tìm đến khi ghé thăm thành phố này.

Thực ra, để nói về phở, chẳng phải chỉ có một câu chuyện đơn giản. Phở gắn với một phần lịch sử của Hà Nội, gắn với những ký ức của người dân nơi đây. Từ những năm đầu thế kỷ 20, phở đã là một phần không thể thiếu trong đời sống người Hà Nội. Những quán phở đầu tiên chỉ là những gánh phở rong, đi khắp các phố phường, từ sáng sớm đến chiều tối, từ mưa tới nắng, từ mùa đông giá lạnh đến hè oi ả. Đến hôm nay, phở đã có mặt ở mọi ngóc ngách của Hà Nội, từ những quán nhỏ ven đường cho đến những nhà hàng sang trọng, từ những bát phở bình dân đến những món phở cầu kỳ với đủ loại topping đắt đỏ.

Cảm xúc của tôi khi nghĩ đến phở không phải là sự mê đắm nhất thời, mà là một cảm giác thân thuộc, gần gũi đến lạ kỳ. Một bát phở ngon là khi nước dùng trong và ngọt, bánh phở mềm dẻo mà không nát, thịt gầu giòn, không dai, và đặc biệt, là những chiếc hành tây thái mỏng, thêm chút ớt tươi, rau thơm và một chút chanh. Cái hương vị ấy cứ vương vấn mãi, làm sao có thể quên được. Đó chính là nét đẹp giản dị của phở, của Hà Nội.

Trong văn chương, phở không thiếu dấu ấn. Nhà thơ Tú Mỡ đã viết một bài thơ về phở từ năm 1934, và trong đó, ông đã ca ngợi phở là món ăn quý giá, với đủ hương vị ngọt ngào và thơm phức. Nguyễn Tuân, trong bài viết “Phở” của mình, đã ví phở như một món quà cổ điển, rất đậm chất dân tộc, và cho rằng, bát phở ngon nhất chính là bát phở cổ truyền Hà Nội, ăn ngay bên lò than quả bàng đỏ lửa. Vũ Bằng, trong cuốn "Miếng ngon Hà Nội", cũng đã dành nhiều thời gian để mô tả phở, và ông gọi một bát phở ngon là một bài thơ về hương vị, đầy đủ và tinh tế. Từ thơ ca đến văn xuôi, phở đã đi vào lòng người như một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của người Hà Nội.

Những ai đã từng ăn phở tại Hà Nội, chắc chắn sẽ nhớ mãi cái hương vị đậm đà ấy, cái làn khói nghi ngút bốc lên từ bát phở, và cái cảm giác vừa ăn vừa cảm nhận sự ấm áp lan tỏa trong lòng. Có thể, không phải ai cũng hiểu được tình yêu sâu sắc mà người Hà Nội dành cho phở, nhưng với những ai đã một lần thử qua, chắc chắn sẽ không thể quên.

Vậy nên, nếu có dịp đến Hà Nội, đừng quên thưởng thức một bát phở, vì đó không chỉ là một món ăn, mà là một phần của Hà Nội, một phần của ký ức, một phần của tình yêu đất trời nơi này. Phở Hà Nội, như một bài ca bất tận, sẽ luôn vang vọng trong lòng những ai đã từng yêu thương, đã từng ghé qua thành phố này.

  continue reading

16 つのエピソード

Artwork
iconシェア
 
Manage episode 458967151 series 3609080
コンテンツは Tada Le によって提供されます。エピソード、グラフィック、ポッドキャストの説明を含むすべてのポッドキャスト コンテンツは、Tada Le またはそのポッドキャスト プラットフォーム パートナーによって直接アップロードされ、提供されます。誰かがあなたの著作物をあなたの許可なく使用していると思われる場合は、ここで概説されているプロセスに従うことができますhttps://ja.player.fm/legal

Dù có đi bốn phương trời, lòng... chỉ cồn cào thèm phở. Câu hát “Nhớ về Hà Nội” của nhạc sĩ Hoàng Hiệp đã quá quen thuộc, nhưng với người Hà Nội, nó vẫn luôn chạm đến một nơi sâu thẳm trong tâm hồn. Phở với chúng ta không chỉ là một món ăn. Phở, đúng hơn, là con đường dẫn thẳng vào ký ức, vào hồn cốt của một thành phố thanh tao nhưng lại đầy sự gần gũi, thân thuộc. Cứ mỗi lần về Hà Nội, có lẽ điều đầu tiên mà những người xa quê thèm muốn chính là một bát phở, chẳng cần phải cầu kỳ, chỉ cần đủ đầy hương vị là đã đủ.

Nhưng phở, với người Hà Nội, còn đặc biệt ở một điểm: nó là món ăn có thể ăn bất cứ lúc nào, từ sáng sớm đến đêm khuya, từ mùa hè oi ả cho đến mùa đông lạnh giá. Phở không chỉ là thứ để ăn cho đỡ đói, mà là một phần của cuộc sống, của thói quen. Ai đó từng nói rằng, phở giống như một nghi thức tôn giáo vậy, mỗi lần đi xa về, chưa gì đã phải lao ngay đến quán quen để thưởng thức một bát phở cho "đã đời". Bởi phở không chỉ là món ăn, mà là cuộc sống, là ký ức, là tất cả những gì mà Hà Nội đã mang lại cho người ta.

Và có lẽ, nếu bạn không phải người Hà Nội, bạn sẽ không hiểu được cái sự kỳ lạ của phở. Phở là món ăn mà không phân biệt giàu nghèo, không phân biệt tuổi tác, là thứ mà ai cũng có thể thưởng thức, miễn là yêu mến hương vị đậm đà ấy. Món phở ngon không cần phải cầu kỳ, nhưng lại có thể làm người ta nhớ mãi, dường như hương vị đó không chỉ đọng lại nơi đầu lưỡi mà còn lưu lại trong trái tim, trong tâm trí của những ai đã từng thưởng thức. Phở như một thứ tài sản tinh thần của người Hà Nội, một dấu ấn riêng biệt mà không nơi nào có được.

Nói về phở, chắc hẳn không thể không nhắc đến bức tượng "người đàn ông gánh phở" tại phố Tống Duy Tân. Bức tượng đồng này không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một biểu tượng sống động của những giá trị tinh thần gắn liền với phở, gắn liền với Hà Nội. Tượng người đàn ông gánh phở không chỉ ghi lại một khoảnh khắc lịch sử của nghề bán phở, mà còn tái hiện một phần của văn hóa thủ đô: phở là món ăn của sự giao thoa, là món ăn mà người Hà Nội tự hào, là món ăn mà du khách muốn tìm đến khi ghé thăm thành phố này.

Thực ra, để nói về phở, chẳng phải chỉ có một câu chuyện đơn giản. Phở gắn với một phần lịch sử của Hà Nội, gắn với những ký ức của người dân nơi đây. Từ những năm đầu thế kỷ 20, phở đã là một phần không thể thiếu trong đời sống người Hà Nội. Những quán phở đầu tiên chỉ là những gánh phở rong, đi khắp các phố phường, từ sáng sớm đến chiều tối, từ mưa tới nắng, từ mùa đông giá lạnh đến hè oi ả. Đến hôm nay, phở đã có mặt ở mọi ngóc ngách của Hà Nội, từ những quán nhỏ ven đường cho đến những nhà hàng sang trọng, từ những bát phở bình dân đến những món phở cầu kỳ với đủ loại topping đắt đỏ.

Cảm xúc của tôi khi nghĩ đến phở không phải là sự mê đắm nhất thời, mà là một cảm giác thân thuộc, gần gũi đến lạ kỳ. Một bát phở ngon là khi nước dùng trong và ngọt, bánh phở mềm dẻo mà không nát, thịt gầu giòn, không dai, và đặc biệt, là những chiếc hành tây thái mỏng, thêm chút ớt tươi, rau thơm và một chút chanh. Cái hương vị ấy cứ vương vấn mãi, làm sao có thể quên được. Đó chính là nét đẹp giản dị của phở, của Hà Nội.

Trong văn chương, phở không thiếu dấu ấn. Nhà thơ Tú Mỡ đã viết một bài thơ về phở từ năm 1934, và trong đó, ông đã ca ngợi phở là món ăn quý giá, với đủ hương vị ngọt ngào và thơm phức. Nguyễn Tuân, trong bài viết “Phở” của mình, đã ví phở như một món quà cổ điển, rất đậm chất dân tộc, và cho rằng, bát phở ngon nhất chính là bát phở cổ truyền Hà Nội, ăn ngay bên lò than quả bàng đỏ lửa. Vũ Bằng, trong cuốn "Miếng ngon Hà Nội", cũng đã dành nhiều thời gian để mô tả phở, và ông gọi một bát phở ngon là một bài thơ về hương vị, đầy đủ và tinh tế. Từ thơ ca đến văn xuôi, phở đã đi vào lòng người như một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của người Hà Nội.

Những ai đã từng ăn phở tại Hà Nội, chắc chắn sẽ nhớ mãi cái hương vị đậm đà ấy, cái làn khói nghi ngút bốc lên từ bát phở, và cái cảm giác vừa ăn vừa cảm nhận sự ấm áp lan tỏa trong lòng. Có thể, không phải ai cũng hiểu được tình yêu sâu sắc mà người Hà Nội dành cho phở, nhưng với những ai đã một lần thử qua, chắc chắn sẽ không thể quên.

Vậy nên, nếu có dịp đến Hà Nội, đừng quên thưởng thức một bát phở, vì đó không chỉ là một món ăn, mà là một phần của Hà Nội, một phần của ký ức, một phần của tình yêu đất trời nơi này. Phở Hà Nội, như một bài ca bất tận, sẽ luôn vang vọng trong lòng những ai đã từng yêu thương, đã từng ghé qua thành phố này.

  continue reading

16 つのエピソード

All episodes

×
 
Loading …

プレーヤーFMへようこそ!

Player FMは今からすぐに楽しめるために高品質のポッドキャストをウェブでスキャンしています。 これは最高のポッドキャストアプリで、Android、iPhone、そしてWebで動作します。 全ての端末で購読を同期するためにサインアップしてください。

 

クイックリファレンスガイド

探検しながらこの番組を聞いてください
再生